“Em dõi nhìn anh chết/ Và tìm ra sự sống của anh// Em là sự sống của anh/ Khi anh đã chết// Em là sự sống của anh/ Vậy là anh sống…”
Harold Pinter sinh năm 1930 tại London, Anh quốc. Ông là một kịch tác gia, nhưng cũng là nhà thơ, đạo diễn, diễn viên, nhà hoạt động chính trị (ông đặc biệt chống lại sự lạm dụng quyền lực trong quan hệ quốc tế, như chống lại việc NATO đánh bom, Mỹ tấn công).
Ông minh định quan điểm nghệ thuật và quan điểm sống của mình như sau: “Không có sự cách biệt cứng nhắc giữa cái thật và cái không thật, giữa cái thật và cái giả. Một sự vật không nhất thiết là thật hay giả, mà có thể cả thật lẫn giả. Tôi tin rằng lời khẳng định ấy vẫn có nghĩa và vẫn được áp dụng trong việc tìm tòi sự thật thông qua nghệ thuật. Vì vậy với tư cách nhà văn tôi ủng hộ sự khẳng định ấy nhưng với tư cách công dân thì không thể thế được. Với tư cách công dân tôi phải hỏi: “Cái gì là thật? Cái gì là giả?”
Về Thơ, ông bộc lộ: “Đôi khi trong các bài thơ tôi chỉ mơ hồ ý thức về nguyên cớ hoạt động của mình, và công việc tiến triển theo luật lệ của riêng nó, mà tôi chỉ là kẻ môi giới như nó vốn là thế. Nhưng… nếu không có ý thức thì càng tốt hơn nhiều.”
Thơ Harold Pinter thường ngắn, giàu suy tưởng. Người đọc cần phải đọc đi đọc lại bài thơ, để đến một lúc nào đó, một “tia chớp ý nghiã” sẽ hiện ra với chính bạn. Sau đây là một số bài thơ của ông qua bản tiếng Việt của nhà thơ Hoàng Hưng, chuyển ngữ từ nguyên tác tiếng Anh.
Thượng đế
Thượng đế nhìn vào trái tim bí mật của mình
Để tìm ra một lời
Ban phúc lành cho đám người dưới thế
Nhưng ông hoài công nhìn tới nhìn lui
Và van nài các hồn ma sống lại
Nhưng chẳng nghe bài ca nào trong căn phòng ấy
Ông nhận ra với nỗi đau cháy bỏng nghiệt ngã
Mình chẳng có phúc lành nào để ban tặng cả
Tranh của họa sĩ Tạ Quang Bạo
Thơ
Đèn đóm sáng trưng
Điều gì tiếp theo đây nhỉ?
Đêm xuống rồi
Mưa ngừng rơi
Điều gì tiếp theo đây nhỉ?
Đêm sẽ vào sâu
Hắn không biết được
Tôi sẽ nói gì với hắn đây
Khi hắn đi rồi
Tôi sẽ có một lời trong tai hắn
Và nói cái điều tôi sắp nói
Trong buổi gặp gỡ
sắp xảy ra
Mà bây giờ đã xảy ra rồi
Nhưng hắn chẳng nói gì
Về buổi gặp gỡ sắp xảy ra
Chỉ bây giờ hắn mới quay lại và mỉm cười
Và thì thầm:
“Tôi không biết
Điều gì tiếp theo đây?”
Tặng vợ
Anh đã chết và bây giờ anh sống
Em nắm tay anh
Anh đã chết thật rồi
Em nắm tay anh
Em dõi nhìn anh chết
Và tìm ra sự sống của anh
Em là sự sống của anh
Khi anh đã chết
Em là sự sống của anh
Vậy là anh sống
HOÀNG HƯNG chuyển ngữ- (TCSH số 216 – 02 – 2007)
Trích nguồn: Vanvn.vn
Bài viết liên quan: